Cậu hùng hồn hỏi trước là tớ có căm ghét và coi thường cậu ko? Câu trả lời của tớ là không với cậu, và có với tớ. Vì sao àh? Cậu biết mà. Cậu biết rõ hơn tớ nên cậu đã "vô tình" trả lời hộ tớ. Quả thực là tớ thiệt thòi nếu cứ tham gia đánh đu với cậu như vậy. Nhưng biết làm sao được, tớ đang quay theo vòng xoáy của nó rồi, trót đi theo cái guồng ấy rồi, ko có cậu thì sao còn ý nghĩa nữa. Thế nên cậu cũng phải tham gia, 1 phần là vì tớ.
Cậu ah! Cái j cũng có 2 mặt của nó. Bây jờ cậu không còn quá trẻ nhưng cũng chưa đủ chín chắn để quyết (xác) định 1 việc lớn như cậu nói với tớ. Tớ hiểu. Chính vì thế tớ ko yêu cầu hay đòi hỏi cậu điều j cả, vì tớ ko sở hữu cậu và cậu cũng chẳng sở hữu tớ. Tớ tôn trọng cậu, ko tham gia vào việc riêng của cậu, chỉ là đôi khi tớ muốn quan tâm cậu đến mức có thể mà thôi. Mức có thể ở đây bằng sự quan tâm của cậu dành cho tớ, ko vượt quá, như vậy là yên tâm nhé. Đó là mối quan hệ giữa cho và nhận. Ok!
Xét về 1 khía cạnh nào đó thì cậu rất giỏi. Tớ thích cậu vì điều đó. Vì cậu làm tớ vui, cậu giúp tớ thoát khỏi những lúc cô đơn trầm mặc. Cậu khiến tớ cười và đôi khi, chính cậu lại làm tớ mệt mỏi. Rồi 1 ngày, bỗng thấy buồn khi ko được gặp cậu, bỗng thấy khóc khi nghĩ là sẽ ko được gặp lại cậu. Nhưng rồi chúng mình vẫn gặp, cười nói hỉ hả.. cười.. cười.. cười...đến lúc giật mình biết mình sắp khóc. Là vì cái tâm sự của cậu jống hệt suy nghĩ của tớ - đìều mà cho đến lúc này tớ vẫn chưa nói hết cho cậu nghe được. Vì tớ sợ. Sợ 1 ngày mất cậu, ko ai nghe tớ nói nữa. Tóm lại thì cậu là ai trong tớ?
Kết bạn với cậu, tớ ko quan tâm lắm đến những cái mà người khác quan tâm. Tớ ko hề lợi dụng cậu, đúng ko? Có chăng chỉ là tớ lợi dụng thời gian của cậu để bên cạnh tớ khi tớ thấy trống trải. Điều đó có tội ko? Cho cả tớ và cậu?
Cho dù thế nào thì khoảng thời gian qua có cậu bên cạnh cũng là khoảng thời gian khiến tớ vui thật vui, buồn thật buồn. Tớ cảm ơn cậu đã quan tâm đến tớ, và cũng thầm trách cậu chưa quan tâm đủ đến tớ như tớ muốn quan tâm đến cậu. Đừng lo nghĩ cho cuộc sống của tớ nhiều, để 1 mình tớ thôi. Tương lai của tớ còn vời vợi. Tớ chẳng sốt ruột thì cậu sốt làm j he he.
Vậy nhé bạn của tớ. Sau này có thể có những hướng đi khác, rồi cậu lấy vợ và tớ lấy chồng. Không đc vô tư như bây jờ nữa, thì vẫn phải trân trọng những phút giây đã qua. Như những lúc tớ cô đơn cần cậu. Cậu nhé!
Tớ yêu cậu!
Cậu và tớ!
Trang 1 trong tổng số 1 trang
.:Viêt tiếng việt có dấu..là tôn trọng người đọc:. .::Chia sẽ bài viết và ghi rõ nguồn là tôn trọng người viết::. .:::Thực hiện 2 điều trên là tôn trọng chính mình:::.