Gió....Lạnh lùng Kiêu hãnh
Mây.....Đẹp đẽ Kiêu sa
Một ngày nọ Gió đi đến phương trời mới, ở nơi đó, Gió gặp Mây...những đám mây hồng và trắng đẹp đẽ, trong sáng.....trên bầu trời.
Gió thổi nhè nhẹ, đìu hiu...Gió cùng Mây đi, đi mãi...trên bầu trời...
Gió cùng Mây...đi, đi mãi...đến nơi Ánh Nắng chiếu gay gắt...Gió thổi mát tâm hồn....Mây chỉ biết đứng đó, đợi Gió.......
Gió lại cùng Mây...đi, đi mãi...đến 1 phương trời....
Mây chuyển màu đen
Gió trở nên mạnh mẽ và tàn nhẫn hơn...Gió và Mây đã để lại bao nỗi thương đau.....
Gió và Mây lại tiếp tục đi đến phương trời mới...Ở 1 nơi nào đó, Mây quyết định không đi theo Gió nữa, vì Mây cảm thấy phương trời này thật bình yên rùi...
Mây tan trong Gió.....
Gió cất bước...đi...đi mãi...đi đến một phương trời mới mà không có Mây...
Mây đã từng hỏi Gió: liệu Gió sẽ mãi đưa Mây đi cùng ko ???
Gió nói: Chỉ khi nào Gió còn đủ sức...
- Mây biết không? Mây là nguồn sức mạnh cho Gió đưa Mây đi
Gió đi mãi, đi mãi...đi...và Gió thấy mệt...
Chợt Gió nhận ra...nhận ra nơi mà Mây tan trong Gió
Gió se lạnh rùi.....
Gió lạnh...lạnh ngắt..., Gió lại ấm áp...
Gió nhận ra, Mây ko biến mất mà Mây chỉ biến thành những Giọt nước...rơi xuống nền cỏ héo úa...
Giọt nước mỉm cười, lăn tăn trên ngọn cỏ xanh biếc
Chợt.....
Giọt nước giờ đây trở thành đám Mây ngày nào...
Gió hạnh phúc khi gặp lại Mây...và Gió nghĩ Mây lại yêu Gió như ngày nào
Gió và Mây lại bay đi...để lại mảnh đất xanh mơn mởn...
Gió nhận ra, Mây không yêu Gió
Mây chỉ muốn Gió đưa đến 1 phương trời cần có Mây , cần Giọt nước mà Mây sẽ thành
Đến khi Mảnh Đấy ấy ko cần Mây nữa
Nhưng, Gió sẽ mãi không xa Mây, Gió sẽ đi, đi mãi 1 mình
Nhưng, Gió sẽ quay về với Mây
Sẽ luôn bên Mây và nguyện đưa Mây đi cùng Gió...cho đến khi nào, Mây không cần Gió nữa...
Gió đi, cứ đi...phiêu lãng...gặp Mây......đám mây hồng và trắng...
Gió cùng Mây đi...đi mãi...đi đến Phương trời sẽ không còn Mây nữa...
Mây luôn hữu hình trên Bầu Trời hay thảm cỏ xanh mướt...
Gió mãi vô hình quanh Thế Giới hay Vũ trụ bao la...